Tuesday, October 24, 2017

Về Nam Hội An

Từ Đà Nẵng về quê, tôi có thể chạy xe theo quốc lộ 1A vào rồi đi vài km đường bê tông nữa. Thỉnh thoảng tôi đi con đường ven biển đến Cửa Đại, qua bến đò Duy Hải, rồi đường Thanh Niên. Tuyến đường này lâu hơn chút xíu nhưng an toàn hơn. Bây giờ nó được thay bởi một con đường bốn làn chạy từ Cầu Cửa Đại đến tận Tam Thanh, Tam Kỳ.

Con đường mới được xây với kỳ vọng khai phá vùng Nam Hội An đang còn hoang sơ, dân cư thưa thớt. Với vị trí gần Đà Nẵng – Hội An, phát triển du lịch ven vùng bãi ngang này có lẻ là lựa chọn phù hợp. Nhiều dự án nghỉ dưỡng tỷ đô thi công ngày đêm đang dần định hình. Nhà đầu tư vào đây còn tận dụng những khoản ưu đãi về thuế má dưới cơ chế của Khu kinh tế mở Chu Lai – một nơi rất xa.

Những đổi thay đang đến quá nhanh. Hàng trăm người dân vùng quê xung quanh được tuyển dụng vào làm công nhân xây dựng. Hôm rồi hỏi chuyện 20/10, “các mẹ, các chị” tổ chức tiệc vui trễ một ngày vì phải bận ở công trường. Bà con ở quê còn than phiền giờ khó kiếm thợ xây với ngày công cũ. Giá đất rục rịch tăng, do nhu cầu đất xây nhà trọ đón đầu ngàn nhân viên sẽ đến làm việc.

Nhưng cũng có câu chuyện buồn. Chuyện thu hồi đất, đền bù không thỏa đáng, nghe quen quen không chỉ ở nơi này. Con đường chạy ngang qua cánh đồng lúa lại làm cống thoát nước cao hơn mặt đất ruộng. Người dân không thể canh tác trên phần đất bị “nhốt” phía trong. Một công ty muốn nhận làm dự án dân cư nhưng phải chờ vì phải chuyển đổi mục đích sử dụng.

Mấy chục năm nay, người dân không tự xoay sở thoát nghèo được. Một cú hích từ đầu tư hạ tầng, từ nguồn vốn khổng lồ đổ vào có lẻ mang đến sự thay da, đổi thịt cho vùng đất khô cằn này. Sự chuyển đổi nào cũng không dễ dàng mà có những mặt trái của nó. Nhưng rồi đây, cuộc sống của người dân sẽ không còn chậm rãi như trước.

No comments:

Post a Comment